[Phản hồi từ học viên lớp Nhân số học]
Giờ này, ngồi đây khi nghĩ và viết lại về mình về những gì mình đã từng trải qua trong gần 50 năm cuộc đời, thật sự mình không biết phải bắt đầu từ đâu và viết lên đây những gì. Có lẽ mình nên bắt đầu từ khi mình nhận thức được những gì đang diễn ra xung quanh mình. Đó là khi mình luôn cảm nhận thấy mình luôn bị thiệt thòi bị đối xử bất công khi còn ở với bố mẹ. Rồi khi lấy chồng mình luôn cố gắng làm thật tốt, thật tốt và tốt nhất có thể cho gia đình bé nhỏ của mình cho gia đình nội ngoại hai bên. Nhưng hình như cái mà mình nhận lại chỉ là những tổn thương, những khổ đau dày vò những lời khiếm nhã sự coi thường. Và đặc biệt là những điều này luôn lặp đi lặp lại y chang trong suốt khoảng thời gian khá dài, cho đến khi mình chợt giật mình bừng tỉnh. Và rồi sau rất nhiều, rất nhiều những cố gắng, cố gắng thì mình cũng đã vượt qua. Và sau tất cả thì những năm gần đây mình đã cảm nhận được những gì tốt đẹp đã đang và chắc chắn sẽ đến với mình! Mặc dù phía trước vẫn còn nhiều những khó khăn cần phải vượt qua.
Khi chưa biết gì về Nhân số học, với những gì mà mình đã từng trải qua thì mình đã luôn tin và nói với những người thân với anh chị em bạn bè của mình rằng ÔNG TRỜI sẽ không triệt đường sống của ai bao giờ! ÔNG lấy đi của mình cái này thì sẽ bù lại cho mình cái khác. Khi nhận thức ra được điều này mình luôn tin tưởng sống suy nghĩ và làm những gì mà mình cho là đúng và tốt nhất. Cảm ơn, Cảm ơn và Cảm ơn vì mình đã có được những suy nghĩ tích cực này!
Rồi dường như VŨ TRỤ đã nhìn thấy những cố gắng của mình, biết rằng mình đã xuất sắc vượt qua những kỳ thi khó của cuộc đời, nhưng vẫn còn mù mờ cho những gì phía trước, nên NGƯỜI lại đến và lần này là ban cho mình phước lành này. NGƯỜI đã thông qua một giọng nói, một giọng đọc thật sự truyền cảm đến tận tâm can của mình trong một cơn ngủ mê. Và rồi mình chợt tỉnh thức và đã thức nguyên đêm ấy với rất rất nhiều những chia sẻ của Quỳnh Hương về Nhân số học.
Và rồi dường như đã đủ duyên để mình có thể được ở đây giờ này để chia sẻ cuộc đời của mình thông qua lớp học này "Lớp 0N05" Thương lắm!
Cảm ơn VŨ TRỤ đã cho con được sáng mắt sáng lòng! Cho con biết thế nào là buông bỏ thế nào là yêu thương! Cho con biết được rất nhiều rất nhiều những giá trị của cuộc sống này! Cảm ơn, Cảm ơn và Cảm ơn VŨ TRỤ nhiều nhiều lắm!!!
Con số chủ đạo:
Thông qua Nhân số học mình biết được CSCĐ của mình là số 6. Và mình đích thị là biểu mẫu của CSCĐ 6. Nó là con số của những yêu thương của sự sáng tạo. Là sự cho đi thật nhiều nhưng tụt mood cực đoan cũng thật nhiều. Với mình thì gia đình luôn là tất cả. Mình đã luôn sống trong những lo lắng buồn rầu đau khổ và cả những oán than. Nhưng mình cũng là người luôn cố gắng tìm tòi ra cách làm tốt nhất trong mọi trường hợp. Luôn tìm ra cách giải quyết tốt nhất trong mọi hoàn cảnh, nhưng chỉ khi mình tỉnh táo suy nghĩ một cách tích cực về nó. Còn khi mình cảm thấy tiêu cực hay muốn buông xuôi thì mọi thứ dường như thật tệ hại trong cả đời sống tinh thần, sức khỏe và công việc. Mình, một lần đã từng và một lần đã suýt làm một việc ngu ngốc, cực kỳ ngu ngốc. Mà nếu điều ngu ngốc ấy xảy ra thì có lẽ giờ này mình không còn có cơ hội để ở đây chia sẻ cuộc đời mình nữa rồi. Cảm ơn, cảm ơn và cảm ơn VŨ TRỤ vì NGƯỜI đã luôn ở bên con kịp nhìn thấy những ngu dại của con mà túm đầu túm cổ lôi con thoát ra khỏi những vô minh ấy!
Biểu đồ ngày sinh và biểu đồ tên:
Rồi khi áp dụng ngày tháng năm sinh của mình vào BĐNS thì mình đã biết VŨ TRỤ đến và giao cho cuộc đời mình những bài thì khó này. Với đủ đầy cả 4 ốc đảo cô đơn: 11- 33- 7- 9.
Với 2 con số 1 nằm ở thế "ốc đảo cô đơn" thì đã thể hiện rõ vì sao lúc mình cũng có cảm giác cô đơn, trống vắng. Làm gì cũng chỉ muốn tự tay mình làm mới yên tâm. Và mình cũng cảm nhận được mình là người luôn cẩn thận kỹ tính và cầu toàn trong cuộc sống. Mình cũng cực ghét những người khi mình biết họ có tính cách được cho là thảo mai hoặc lợi dụng. Nên thật sự mình rất ít bạn và thậm chí không có cả một người bạn thân cho đúng nghĩa.
Với 2 con số 3 ở thế "ốc đảo cô đơn" thì bản thân mình thấy mình nắm bắt rất nhanh tất cả các vấn đề. Khi còn đi học mình cũng rất thích viết lách cái gì đó, rất thích đọc truyện, thi thoảng mình đã có những bài văn được cô giáo rất tâm đắc. Nhưng vì nó là những con số 3 cô đơn nên con đường học hành của mình phải dừng lại dở dang vì một lý do nằm ở CSCĐ của mình. Để rồi những năm tháng sau đó lúc nào trong tâm trí mình cũng luôn ước ao được đi học, dù là học bất cứ cái gì.
Với một con số 7 vẫn là ở thế "ốc đảo cô đơn" thì vấn đề càng được thể hiện rõ những gì "đặc sắc" nhất của con số 7. Nó là những tổn thương, là những tủi hờn, trách móc kéo dài nhiều tháng năm. Là những vết cắt rỉ máu mà khi nó chưa kịp liền da thì vết cắt khác lại được chồng lên đúng luôn chỗ ấy. Mà mình ngu muội mãi vẫn không nhận ra. Rồi cho đến một ngày (17 năm sau) mình như chợt bừng tỉnh, như người ngộ đạo mình nhận ra rằng tại sao mình phải sống như thế, tại sao mình lại ngu muội đến như vậy. Và rồi mình đã đau đớn đến tột cùng để bước ra khỏi cuộc hôn nhân ấy với những gì bạn biết không? không sức khỏe, không nghề nghiệp, không tiền bạc. Và hai đứa con là tài sản lớn nhất mà mình có! Và cũng nhờ có hai con mà mình đã lê lết bò trườn để rồi giờ này mình có mặt ở đây cùng các bạn. Cảm ơn, Cảm ơn và Cảm ơn vì tất cả!
Với 1 con số 9. Vẫn lại là ở vị thế "ốc đảo cô đơn" thì đúng quá đúng với cuộc đời của mình. Mình không có mong muốn cao sang gì cả. Khi còn đi học mình luôn mong muốn được học một ngành nghề gì đó để được đi làm "Cơ quan nhà nước" (lúc ấy mình đã được đi học kế toán, và khi ấy học xong vẫn còn được phân công công tác). Mình cũng mong muốn và đã luôn cố gắng để có một gia đình hoàn hảo có cả mẹ cả cha cho các con của mình. Muốn tự mình kiếm được những đồng tiền dù ít ỏi để không bị coi khinh. Nhưng tất cả đều không có cơ hội thực hiện.
Với các mũi tên chỉ cá tính thì BĐNS của mình thì trống hoàn toàn mũi tên 2-5-8 và 4-5-6. Với mũi tên trống 4-5-6 là mũi tên của sự uất hận. Bởi BĐNS của mình với đặc thù là có đủ cả 4 "ốc đảo cô đơn" nên mũi tên uất hận càng thể hiện rõ nó là biểu mẫu của những uất hận tràn trề, là sự tổn thương sâu sắc và là những khao khát được yêu thương an ủi sẽ chia. Với mũi tên trống 2-5-8 là mũi tên của sự nhạy cảm. Với mình nó là sự nhạy cảm mạnh mẽ, dễ bị người khác làm cho tổn thương, dễ bị mất tinh thần. Cũng có lúc mình sẽ xù lông xù cánh để phòng vệ. Và phần lớn là mình tự thu mình vào bên trong cái vỏ ốc của bản thân.
Nhưng khi ghép họ tên của mình vào BĐNS thì mọi vấn đề đã gần như bắt đầu hé mở. Với sự xuất hiện dày đặc của mũi tên 3-5-7 ở thể kép 4 như thế này 3333-55555-7777 thì giải thích tại sao trong suy nghĩ của mình từ khi còn trẻ đã luôn có hai từ "Nhân quả" mình luôn nghĩ và làm theo những gì mà mình cho là đúng và tốt nhất.
Với mũi tên 1-5-9 là sự xuất hiện của 11-55555-99 thì sau bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống, mình chỉ còn cách là phải quyết tâm và chỉ có quyết tâm mà thôi. Quyết tâm để bước ra khỏi những nỗi đau dày vò, quyết tâm để có thể sống mà nuôi con rồi vì cái quyết tâm ấy mà mình đã thoát ra được những ngày tháng khốn cùng ấy.
Với mũi tên hoạt động 7-8-9 vẫn lại là mũi tên kép thì sao chứ? Nó là sự ra đi, ra đi để học hỏi, ra đi để đổi thay và ra đi để tìm lại được cho mình hạnh phúc, yêu thương mà mình cũng không ngờ tới.
Với sự xuất hiện đặc biệt đẹp (theo mình thôi nha) ở mũi tên 1-2-3. Thì nó giúp cho mình lên được những kế hoạch dù nhỏ thôi cũng đủ giúp mình có được mục tiêu phấn đấu và cố gắng. Để kế hoạch cuối cùng là việc mà cả đời mình luôn khao khát đó là "HỌC" với 4 con số 3 (hơi nặng đô nhỉ). Và mũi tên 2-5-8 cũng đủ lý giải tại sao mình luôn tin vào những cảm nhận của mình.Nhưng mình cũng rất hay bị ngăn lại những gì mà nếu chỉ cần có 1 chút bất an là mình ngừng ngay không tiếp tục cho những việc mà mình muốn làm trước đó nữa.
Sau khi điền hết con số họ tên vào BĐNS thì BĐNS của mình vẫn trống số 4 và số 6. Vì không có số 4 nên điểm mù này đã khiến cho mình nhiều lúc chả có gì ngoài 2 bàn tay trắng. Mình sẵn sàng bỏ tất cả chỉ để giữ lại danh dự cho bản thân. Rồi điểm mù số 6 thì như thế nào? Là sự khao khát được yêu thương được chở che. Là chưa bao giờ có được cảm giác vỗ về an ủi từ bất kỳ ai trong gia đình. Rồi khi lớn lên lấy chồng cũng vẫn luôn cảm thấy cô đơn và lạc lõng trong chính cái mà mình gọi là gia đình. Để rồi đến bây giờ mình mới biết chính mình cũng đã bỏ bê mà quên luôn cách yêu bản thân mình.
Với con số của ngày tháng năm sinh thì sao chứ? 30-10-1973 CSCĐ 6 đi kèm với ngày sinh là số 3 nên giải thích tại sao vì đâu khi làm bất kỳ việc gì mình cũng khá cầu toàn. Làm gì mình cũng nghĩ phải làm sao để người sử dụng nó phải thoải mái nhất, hài lòng nhất. Khi làm bất kỳ việc gì kể cả làm bánh hay nấu ăn hoặc làm ra một sản phẩm nào đó mình luôn tập trung hoàn toàn tâm trí của mình vào nó. Và chỉ những lúc như thế mình mới thấy vui và hạnh phúc.
Còn với tháng sinh là 10 và năm sinh cộng lại là 2 thì mình hoàn toàn chưa cảm nhận được về nó. Chỉ khi được vào lớp học này thì mới biết cả 2 con số này đều nói lên đó là những con số tâm linh.
Các đỉnh cao:
Khi tự mày mò tìm hiểu về Nhân số học trên các clip của Quỳnh Hương chia sẻ mình có nhìn ra được một phần nào đó tính chất của các đỉnh cao trong kim tự tháp đường đời của mình. Nhưng vẫn còn mù mờ lắm về đỉnh cao đầu tiên của mình cho đến khi được học buổi thứ 7 với Quỳnh Hương. Tất cả các vấn đề đều được sáng tỏ như giữa "THANH THIÊN BẠCH NHẬT" vậy.
Đỉnh cao thứ nhất của mình là số 4. Số 4 của 1+3=4 Mình đã trải qua nó thật không dễ gì. Đỉnh cao 1 của mình vào năm mình 30 tuổi, đó là năm 2003. Những khúc mắc trong hôn nhân của mình vẫn đều đặn diễn ra cả trước và sau đỉnh cao số 1. Cho đến năm cá nhân số 7 để chuẩn bị vào đỉnh cao số 2 thì mình ly hôn sau 17 năm làm vợ người ta, đó là năm 2010. Thật không dễ để vượt qua giai đoạn ấy nhưng mình đã ngoi ngóp lê lết mà bò bò và đã vượt qua rồi. Đó cũng chính là những gì mà Quỳnh Hương chia sẻ. Bởi vì mình khá khó khăn chật vật đi qua được những năm tháng ấy để bước vào đỉnh cao thứ 2, mang tính chất của con số 5 vào năm 2012. Lúc ấy mình nghĩ ÔNG TRỜI thật khéo trêu đùa, mình đã phải ngụp lặn trồi lên thụt xuống ngoi ngóp mãi vừa mới tạm ổn tuy vẫn thiếu trước hụt sau nhưng cũng là ổn nhất trong những năm tháng trước đây. Với chút ít hiểu biết về nghề may mình đã mày mò ra tận chợ đầu mối mua những mảnh vải đầu thừa đuôi thẹo mà người trong nghề gọi là đầu tấm ấy về cắt may thành những bộ đồ mặc ở nhà rồi gửi vào được hẳn một shop quần áo có tiếng ở tỉnh mình. Vì đồ mình cắt may ra rất cẩn thận và dễ mặc nữa nên may đến đâu là bán hết đến đó. Rồi thì khi mọi việc đang đi vào quỹ đạo thì bỗng một ngày "Đẹp giời" mình bị thoát vị đĩa đệm và phải nhập viện điều trị cả tháng trời ngoài Hà Nội. Tiền viện phí, tiền chi tiêu tiền lo cho con gái lớn học ngoài Hà Nội, tiền lo cho thằng em học ở nhà, tất cả đều phải đi vay mượn bên ngoài. Mình lúc ấy sức khỏe thì lê lết tiền bạc thì không có, tuổi trẻ thì không còn. Lo lắng vô cùng. Làm sao bây giờ??? Câu hỏi ấy luôn thường trực trong đầu khi nằm một mình trong bệnh viện. Và rồi đúng lúc ấy. Tính chất của con số 5 bắt đầu phát huy. Và nó đã chính thức thay đổi một cách kỳ lạ trong cuộc đời của mình, là một bước ngoặt cả trong suy nghĩ nhận thức và tiền bạc. Để rồi sau tất cả lúc ấy mình chợt nhận ra chân lý của cuộc sống mà mình vẫn luôn nói với mọi người "ÔNG TRỜI" công bằng lắm lấy của mình cái này sẽ cho mình cái khác. Cứ sống thiện lành đừng làm gì trái với lương tâm trái với luân thường đạo lý TRỜI xanh tự khắc sẽ an bài. Và giờ đây thì mình biết đó chính là ân sủng mà VŨ TRỤ đã ban thưởng cho mình! Cảm ơn, cảm ơn và cảm ơn NGƯỜI vì tất cả!
Năm 2013 mình gửi lại con trai nhỏ nhờ gia đình chăm sóc và con gái lớn đang học ngoài Hà Nội (đây là điều làm mình đau đớn và xót xa nhất, vì đã không còn cách nào khác mà đành rứt ruột để các con lại mà ra đi). Mình sang Hàn Quốc theo visa du lịch rồi ở lại làm việc bất hợp pháp rồi gặp chồng mình bây giờ. Cuối năm 2018 mình về nước, là thời gian bước vào năm cá nhân số 7 chuẩn bị vào đỉnh cao số 3 mang tính chất số 9. Cuối năm 2019 mình quay lại Hàn. Lúc này mình đã làm giấy tờ hợp pháp. Nhưng vì sự vô minh nên mình cứ mãi loanh quanh mò mẫm mà đi trong đỉnh cao mang tính chất số 9 này. Tuy hợp pháp nhưng mình lại không tìm được việc làm nên mình cứ loay hoay hết việc này sang việc khác. Nhưng có những việc biểu hiện rất rõ ràng về tính chất của con số 9 mà mình không biết không hiểu không nhìn ra. Năm 2019 mình có đăng ký một khóa online về yoga nhưng không tham gia được. Rồi cũng năm ấy mình có tạo một trang cá nhân với mong muốn được chia sẻ những món ăn Việt Nam đến cho các bạn đang sống và làm việc trên đất Hàn. Nhưng chỉ mới lập nên rồi để đấy. Khi mình đi làm cùng người Việt thì nghe các bạn ấy chia sẻ về cuộc sống về những sinh hoạt về những mong muốn có thể nấu được những món ăn Việt Nam dù là đơn giản nhất. Lại một lần nữa suy nghĩ này được lặp lại, mình đã nghĩ sẽ tạo lên một trang cá nhân như YouTube để giới thiệu về những gì đơn giản nhất về cuộc sống và sinh hoạt của người Việt trên đất Hàn. Nhưng đỉnh cao thứ 3 mang tính chất của con số 9 đã trôi qua vào năm 2021 rồi mà mình đã không nhận ra và vẫn chưa làm được gì cả.
Có lẽ VŨ TRỤ đã nhìn thấy sự vô minh của mình chăng? Nên NGƯỜI mới túm cổ nhận đầu vô đây mà hihi! Đây chính là gốc rễ là nguồn cội cho đỉnh cao số 4, đỉnh cao cuối cùng của mình mang tính chất của con số 3 đấy! Mình thật sự rất háo hức và hoan hỷ vì đặc ân này ! Bởi bao nhiêu năm qua trong tâm trí của mình luôn khát khao đc học, học cái gì đó! Thì đích thị là "NÓ", "NÓ" đây rồi! Thương lắm! Con xin ân trên! Xin NGƯỜI hãy gia hộ cho con! Xin cho con được đủ trí đủ lực để vững tâm đi tiếp con đường này! Con xin nguyện được hồi hướng những công đức này cho những người còn khổ hạnh, cho những ai mà con có duyên biết đến, cho tất cả anh chị em bạn bè người thân! Con xin được tri ân công đức này! Cảm ơn, Cảm ơn và Cảm ơn! Một chút, một chút nữa thôi! Tuy bài viết của mình chắc cũng đã khá dài rồi, nhưng mình vẫn muốn xin được nói thêm một chút nữa!
Quản trị năng lượng:
Khi đăng ký lớp học này mình có viết là năng lượng của mình ở mức trung bình, nhưng bây giờ mình mới biết là chưa đúng. Trước khi vào lớp thì chính xác là năng lượng của mình là lúc trồi lúc sụt mới đúng. Vì trước đây không phải lúc nào mình cũng có thể mở lòng để có thể chia sẻ được tất cả mọi chuyện. Hoặc khi có người gặp khó khăn mình rất muốn giúp đỡ nhưng lại vào đúng lúc không có tiền. Hoặc cũng có khi có ai đó cần lời khuyên thì hoặc là vào lúc không kịp đủ thời gian hoặc có những lúc chỉ cần khởi tâm muốn giúp thì đầu mình nặng trĩu một cách rất kỳ lạ.
Nhưng bây giờ thì khác. Từ khi tham gia lớp học rồi miên mật đều đặn thực hành chuỗi "28 ngày thực hành lòng biết ơn" thì tất cả đều thay đổi một cách vi diệu. Khi đi được khoảng 1/3 chặng đường của "28 ngày thực hành lòng biết ơn" mình thấy tất cả mọi thứ xung quanh mình đều xinh đẹp, đáng yêu hơn rất nhiều. Những người xung quanh mình hình như cũng thay đổi, kể cả có người trước đây mình rất ghét nhưng bây giờ không còn cảm giác đó nữa. Khi áp dụng Nhân số học vào ngày tháng năm sinh của những người thân, anh chị em bạn bè nếu thấy có ai đó có tính cách đặc biệt, những con số đặc biệt hoặc đang có những vấn đề đặc biệt nào đó mình sẽ tìm cách nói cho người đó biết về những đặc điểm của họ, khuyên can giải thích về những con số của họ. Và đã có những chuyển biến rất tích cực mà mình nhận được. Cũng có người có những suy nghĩ rất bảo thủ và trong lòng đầy những oán hận ngút trời mình đã nói về cái duyên đưa mình đến với Nhân số học, giới thiệu cho họ về Quỳnh Hương, về những bài giảng Pháp của thầy Thích Pháp Hòa. Và mình đã làm được! Rồi ngay cả trong những ngày này, khi mình phải tranh thủ đêm muộn mới có thời gian để viết bài tập này. Mình đã có duyên đọc được một tâm sự của 1 em gái (là cô dâu Việt) đang trong lúc bế tắc tuyệt vọng về chồng của mình. Mình đã có thể chia sẻ động viên em ấy bằng chính lòng biết ơn mà mình đã học được trong chuỗi bài thực hành "28 ngày thực hành lòng biết ơn" và em ấy đã bình tĩnh lại và nói rằng trong rất nhiều những lời khuyên chỉ có chị là khuyên em đừng bỏ đi mà hãy cho mình và con mình thêm một cơ hội nữa. Và em ấy ngay trong đêm nói chuyện với mình cũng đã nhận ra rất nhiều những điểm tốt của chồng mà lâu nay em ấy không để ý thấy. Như vậy đã là một tín hiệu đáng mừng cho gia đình em ấy rồi phải không! Thương em và xin được gửi những niệm lành đến cho em và gia đình của em!
Còn nhiều nhiều lắm những gì mình muốn nói nhưng giờ chót cho kỳ hạn nộp bài đến rồi nên mình xin tạm dừng ở đây thôi. Hy vọng mình sẽ còn rất rất nhiều những cơ hội khác nữa để được chia sẻ với nhà mình những câu chuyện những lợi lạc mà mình đã may mắn có được trong cuộc đời này!
(Trích Phản hồi từ học viên lớp Nhân số học.)