[Phản hồi từ học viên lớp Nhân số học]
Mình rất ngưỡng mộ Quỳnh Hương từ thời Thay Lời Muốn Nói. Mình vô cùng cảm phục Quỳnh Hương - một người thấu cảm cả từng nỗi đau của mỗi thân phận.
Năm 2006 mình đi định cư tại Mỹ, và tiếp tục đón xem từng tập Thay lời muốn nói hàng tháng qua YouTube. Rồi chương trình không còn nữa, mình tiếc lắm, và sau đó chỉ vào YouTube thường là để nghe Pháp giảng của quý Thầy. Năm 2021, vào tháng 10, trong lúc mình xảy ra chuyện rất buồn, đau khổ từ chướng duyên (sau này xem Nhân số học thì đúng là tháng 10 đã vào năm trũng thứ 4 của mình), mình vào YouTube nghe Pháp như một sự cứu cánh cho tâm hồn khổ đau lúc bấy giờ, thì clip của Quỳnh Hương nổi lên. Từ đó mình mới biết có hẳn một Channel của Quỳnh Hương. Hiện lên trước tiên là các clip về Nhân số học. Mình vào xem vài clip là nhức đầu vì khó hiểu quá. Bởi vì, vốn dĩ mình rất ngu toán, ngay cả đếm tiền dù rất ít mà cũng bị lộn nữa là! Thế nên, mình bị chứng thấy số là sợ, phải cộng trừ tính toán nữa là mình nhức đầu ngay. Để các clip Nhân số học qua một bên, mình bấm xem đâm ngang hông à, rồi đập vào mắt mình là Pháp Thiền Ho'Oponopono và 28 ngày phép màu. Lúc đó với mình như chụp lấy cái phao để cứu tinh thần mình trước đã. Mình thực hành ngay mỗi ngày. Hết 28 ngày phép màu, mình vẫn tiếp tục Ho’Oponopono. Thật vi diệu! Những clip Nhân số học vẫn hiện lên và mình vào xem một cách nhẹ nhàng, mình cộng cộng trừ trừ ngon lành và say mê, mình hiểu được ngay dù là chưa sâu và thấu đáo. Mình thấy cái đời lên bờ xuống ruộng của mình hiển hiện rõ trong biểu đồ ngày sinh rồi kìa, sao mà đúng quá! Mình quyết định vào khoá học để thấu hiểu hơn, và không chỉ giúp cho bản thân mình, mà biết đâu sau này mình có thể giúp đỡ cho những người khác khi họ cần.
SỐ CHỦ ĐẠO:
Mình đã rất may mắn khi có con số chủ đạo là số 3. Với mình, số 3 như tiếp thêm sức mạnh cho bản năng sinh tồn và khả năng tự bảo vệ mình với một hoàn cảnh số phận như vậy. Mình mồ côi cả Cha lẫn Mẹ lúc 5 tuổi. Mình sống với Ông Bà Nội từ lúc sinh ra. Số phận mình bắt đầu từ đây, nó ứng với 2 con số 1 và 2 con số 7 trong ốc đảo cô đơn.
Con số 3 chủ đạo nó giúp mình nhiều lắm! Mình rất nhanh trí, lanh lẹ, học lỏm, mò mẫm mình cũng làm được nên chuyện, khi mà nền tảng học thức kiến thức không có. Mình tư duy khá tốt và điều gì cũng suy luận ngọn ngành, thực tế. Nói chung, tất cả mọi vấn đề mình đều dùng lý trí rất mạnh. Điều này giúp mình tự bảo vệ được mình khi phải lăn lộn ra đời quá sớm, không ai lừa gạt hay nói dối được với mình, mình khá nhạy bén. Hồi đó mình hay nghĩ, cảm ơn Trời Phật cho những đứa mồ côi như mình có bản năng sinh tồn thật mạnh mẽ.
BIỂU ĐỒ NGÀY SINH:
Thiếu số 4, điều này rất đúng với tính chất “thấy mới tin” của mình. Với mình, như thế là may mắn, mình không dễ tin ai, hay bất cứ điều gì. Nói thế không phải là mình có tính nghi ngờ (mình thiếu số 5), mà là do tính chất con số 3 chủ đạo, đã giúp mình sự nhạy bén nhận biết. Qua đó, mình có thể tự bảo vệ được mình.
Mình có 2 ốc đảo cô độc: 2 số 1 và 1 số 7. Từ lúc nhỏ, mình vẫn sống trong sự cô độc, và cô đơn trong chính mình. Số 7 chỉ sự tổn thất, hy sinh, mất mát, thì mình đã là đứa trẻ mồ côi, sự nghiệp cũng không có gì, mấy chục năm chưa bao giờ có cơ hội gọi là khá, sống đủ qua ngày đã là may mắn. Hạnh phúc đối với mình là điều gì đó xa xỉ, chưa được biết đến bao giờ, khi đã 2 lần đổ vỡ. Dường như mỗi lần mỗi nặng đô hơn, khi mà áp cái tên vô mình được tặng thêm con số 7 nữa. Mình sẽ trình bày sau ở phần Cái Tên. Trống mũi tên 258, rất dễ bị tổn thương, dễ đau đớn tinh thần, sống nội tâm rất sớm. Thiếu 3 con số này, cũng khiến cho mình không kết nối tâm linh được, trong khi mình có nhiều cơ hội tiếp cận những bậc Chân Tu, thỉnh thoảng đến Chùa làm công quả. Mình cũng được đi đủ Tứ Động Tâm. Sau chuyến đi đó, về mình ăn Chay trường được 6 năm, rồi lại tiếp tục loay hoay ngổn ngang trả Nghiệp.
CÁC ĐỈNH CAO:
Khi biết đến NSH, thì mình đã ở năm thứ 4 của đỉnh cao thứ 3 rồi.
Đỉnh cao thứ 1: số 7. Năm 33 tuổi (2000). Khoảng năm 2003 mình bị nạn suýt mù một bên mắt. Năm 2006 qua Mỹ gặp đau khổ, kéo dài đến năm 2009 chia tay.
Đỉnh cao thứ 2: số 6. Năm 42 tuổi (2009) ly hôn.
Đỉnh cao thứ 3: số 4. Năm 51 tuổi (2018). Mình không có cột mốc gì cả.
Đỉnh cao thứ 4: số 11 (2027). Như vậy là còn 5 năm nữa thôi mình bước vào đỉnh này. Không biết mình có kịp có năng lực gì để có thể thực hiện sứ mệnh của con số 11 không. Năm nay mình đang ở điểm trũng năm cá nhân số 4, rất may mình kịp biết đến Nhân số học, nên mình để năm nay chuyên tâm quay về bên trong, dành thời gian học hết các khóa Nhân số học, học các pháp Thiền của Cô Quỳnh Hương chỉ dạy, học Kinh Kệ …Mình đã có những thay đổi tích cực, và biết chuyên cần Ho’Oponopono và tụng Kinh mỗi ngày
QUẢN TRỊ NĂNG LƯỢNG:
Những điều tốt mình nhìn thấy ở bản thân. Sau khóa học, mình biết tu tập nhiều hơn. Mình có những suy nghĩ nhẹ nhàng hơn. Mình biết buông bỏ. Mình vẫn còn buồn về những chướng duyên, lo lắng với cuộc sống hiện tại và tương lai sắp tới, mình chưa thoát ra được những lo nghĩ. Khi có một việc bất ý xảy ra, mình thường sợ hãi, âu lo. Về những yếu tố tốt đẹp ở những người gần mình nhất. Mình sống có một mình thôi. Đồng nghiệp thì thỉnh thoảng mới gặp nên cũng bình thường. Mình rất dễ dàng tha thứ ngay. Mình có gì nói đó, không biết nói dối. Mình đang sống với công việc mình rất yêu thích. Công việc của mình không từ mơ ước, vì ngày xưa mình không dám mơ ước gì cả, chỉ lo cơm áo gạo tiền nên việc gì đủ sống cho gia đình thì mình đều phải làm. Rất may mắn là mình được vào đúng nghề cũng là sở thích, sở trường của mình. Sau khóa học mình vẫn tiếp tục thực hiện pháp Thiền Ho’Oponopono, mỗi ngày viết ra 10 điều biết ơn. Mình đã bắt đầu tụng Kinh mỗi ngày. Và mình đang tiến hành tập các pháp Thiền mà Cô Giáo Quỳnh Hương đã chia sẻ truyền dạy.
(Trích Phản hồi từ học viên lớp Nhân số học.)