Nhân một sáng Sài Gòn mưa, chia sẻ lại bài này cho cả nhà mình cùng đọc nhen.
"Mình gõ những dòng này, cũng là lúc trời đang chuyển mưa. Những đám mây đen kịt và âm thanh sấm sét đang ầm ĩ một khoảng trời. Ngẫm, thấy cuộc đời con người cũng sẽ không ít lần phải đi qua những cơn mưa bất chợt như thế. Nhưng không sao cả, chỉ cần mình bình tâm, bình thản đi qua những cơn mưa cuộc đời, tự trang bị sẵn cho mình những chiếc ô thông qua những bài tập năng lượng, tu tập, thì sẽ chẳng có cơn mưa nào có thể làm khó bạn.
Mưa rồi sẽ ngưng. Mây rồi sẽ tan. Trả lại cho bạn những ngày nắng rực rỡ!"
-----
TRANG BỊ SẴN MỘT CHIẾC Ô, BẠN SẼ BÌNH THẢN ĐI QUA NHỮNG CƠN MƯA CỦA CUỘC ĐỜI…
Tụi mình vừa khép lại một lớp cấp độ 2 Online: Thấu hiểu cuộc sống với Nhân số học. Vượt qua mọi khoảng cách không gian, thời gian, tụi mình đã có những buổi học với thật nhiều những câu chuyện lần đầu được chia sẻ, những nỗi đau chưa một lần dám nói ra, và cả những sự chiêm nghiệm về hành trình sống của mỗi người. Để rồi, sau tất cả, ai cũng ‘tâm phục khẩu phục’ thừa nhận rằng: “Hóa ra, những điều đã qua cũng chỉ là ‘bài thi’ mà mình cần phải trải khi đến đời này!”.
So với những lớp cấp hai trước, lớp này không có những vấn đề quá đậm đà về những nỗi đau hay những bài học chạm đáy vì bởi họ được bao bọc bởi những con số 4, 8: những con số đảm bảo về mặt vật chất, để bạn không phải quá lo lắng về mặt ‘cơm, áo, gạo, tiền’, nhưng gần như hầu hết tất cả mọi người trong lớp, dù ít dù nhiều cũng gặp phải một vài những va vấp hay những chướng duyên trong đời mình. Mà nói chính xác cụm từ để miêu tả những người này, là họ Khổ tâm!
Những sự khổ tâm này đem đến cho họ không ít những dằn vặt, oán thán cuộc đời sao lại bất công với mình đến thế. Người thì: “Tôi thấy tôi cũng xinh đẹp, giỏi giang, nhưng sao tình duyên lận đận, mãi không có ai thương?”. Người khác lại: “Em thương ba mẹ nhiều nhưng không biết phải làm sao để bày tỏ những điều ấy”. Lại cũng có bạn: “Em làm nhiều tiền lắm, cuộc sống đủ đầy nhưng không cảm thấy vui và hạnh phúc”. Và cũng có những chị đã qua hết bốn đỉnh cao, cũng trải nghiệm đủ đầy những sướng khổ của cuộc đời nên càng thấm thía nhận ra: “Tôi biết, việc nương mình vào một Đức tin là điều thật sự cần thiết với mỗi người. Nhưng các con của tôi có lẽ vì được đủ đầy quá, nên nói những điều này tụi nhỏ không tin. Và tôi thật sự lo lắng về điều đó”.
Để rồi mỗi vấn đề được nêu ra, cũng là lúc họ tự hiểu được lý do tại sao lại như thế và cần phải làm gì để giải quyết triệt để được câu chuyện của mình. Nói ra được những gì còn ứ tắt trong lòng, được lắng nghe một cách không phán xét, được cùng nhau mổ xẻ phân tích, tìm giải pháp, cũng là lúc dường như bạn cảm thấy câu chuyện của mình được bé lại. Bạn sẽ không đơn độc khi có Bồ đề cạnh bên, và cũng sẽ không bị lạc lõng, cô độc khi có 60 con người sẵn sàng lắng nghe bạn.
Ở những lớp cấp độ căn bản gần như rất đậm về lý thuyết, thường sẽ không có những khoảng thời gian thoải mái để mọi người được chia sẻ và lắng nghe nhau như ở lớp cấp độ 2 này. Có những bạn khi đến với lớp 1, chỉ cần nhìn gương mặt bạn lúc ấy cũng đủ biết bạn đang có những tâm sự, những nỗi lòng, và chỉ cần một sự khơi gợi ngay lúc đó, cũng có thể khiến bạn chực trào nước mắt. Nhưng tụi mình chọn cách im lặng, để theo dõi và quan sát. Vì bởi tụi mình biết, nếu để cho họ được nói ra những điều ấy, cũng đồng nghĩa là tụi mình đang ‘đốt cháy’ giai đoạn của họ. Bạn nói ra, nhưng chưa sẵn sàng lĩnh hội những phương thức tự chữa lành cho bản thân, thì mọi thứ vẫn sẽ như cũ mà thôi. Chính vì vậy, cứ để các bạn từ từ lĩnh hội các kiến thức về Nhân số học, từ từ soi chiếu, ứng dụng vào đời sống của mình, cũng như có những bước thực hành năng lượng, tu tập nhất định. Sang đến cấp độ 2, bạn sẽ tự ngộ ra vấn đề và sẽ tự chữa lành được chính mình.
Một đề thi khó hay dễ, còn phụ thuộc vào bản lĩnh của người thi, đối mặt và giải quyết nó như thế nào. Một người thi không xuể thì sẽ có mấy chục người, bao bọc và cổ vũ xung quanh, để cùng nhau tu tập và thực hành các bài tập năng lượng, cùng đẩy nhau lên mỗi ngày. Nhóm bồ đề quyến thuộc của lớp cũng đã được hình thành sau buổi học này, vậy thì, mọi người cùng cố gắng nha! Biến những sự hứa hẹn lúc chia tay thành hành động, để cùng nhau tốt hơn, an vui hơn, tinh tấn hơn trong phiên bản tốt nhất của chính mình.
Mình gõ những dòng này, cũng là lúc trời đang chuyển mưa. Những đám mây đen kịt và âm thanh sấm sét đang ầm ĩ một khoảng trời. Ngẫm, thấy cuộc đời con người cũng sẽ không ít lần phải đi qua những cơn mưa bất chợt như thế. Nhưng không sao cả, chỉ cần mình bình tâm, bình thản đi qua những cơn mưa cuộc đời, tự trang bị sẵn cho mình những chiếc ô thông qua những bài tập năng lượng, tu tập, thì sẽ chẳng có cơn mưa nào có thể làm khó bạn.
Mưa rồi sẽ ngưng. Mây rồi sẽ tan. Trả lại cho bạn những ngày nắng rực rỡ!
Gửi Niệm lành cho tất cả!
(MayQ Team)